
Làm người đã khó, làm lập trình viên còn khó hơn và khó thật sự chính là làm lập trình viên mà phải ngồi cạnh boss 🙁
Tôi – một cậu chàng fresher trầm tính, tóc xoăn xù gầy nhom, bốn mắt thâm quầng, mặt thì đầy mụn, chỉ vì ngồi cạnh cái điều hòa lạnh quá mà phải quàng cái áo quanh cổ, ngồi code một chân thì tôi đặt lên ghế, một chân thì tôi gác lên bàn, thỉnh thoảng lại vật vờ đi quanh văn phòng 9 vòng suy nghĩ. Bạn có nhìn thấy điều gì đặc biệt ở tôi không? Đúng vậy, ngoài việc ngồi cạnh boss ra thì tôi hoàn toàn là một anh cốt-đờ chính hiệu. Nghe có vẻ hay thật sự nhưng tưởng tượng nhìn tôi có khác gì Chí Phèo không cơ chứ? Nhưng ít ra Chí Phèo được chửi, còn tôi thì phải ngồi im re.

Vậy cơ duyên nào đã đưa tôi đến với boss, đây là chút ít sự chia sẻ của tôi…
Đa phần lập trình viên đang tập trung quá nhiều vào công nghệ, ngôn ngữ lập trình mà đôi khi quên mất rằng bên cạnh để đạt được hiệu quả tốt nhất, chúng ta phải biết cách phối hợp với nhiều người khác. Một dự án được tạo nên là nhờ cả team, đối với dự án lớn bạn không thể một mình ôm được hết công việc, nhiệm vụ và quan trọng điều đó là bất khả thi đối với fresher – người mà trong quá trình làm thì việc học hỏi quan trọng hơn. Chính thế, vì cả ngày ôm chiếc máy tính, ít nói chuyện cho nên dần dần tôi ngại giao tiếp và khả năng giao tiếp cũng kém đi, vì thế mà khả năng làm việc nhóm cũng chưa đạt hiệu quả. Tôi cố gắng khắc phục nhưng hình như tôi chưa đi đúng hướng thì phải.
Nếu bạn đang gặp rắc rối với một vấn đề nào đó và đã tốn quá nhiều thời gian tìm các kiểu giải pháp, thì đã đến lúc phải cầu cứu rồi đấy. Thế là tôi bắt đầu cuộc hành trình chinh phục boss của mình, gần đèn thì sáng kaka.
Ngày đó, tôi và cô bạn đồng nghiệp được chuyển sang dự án mà boss chính là leader, đồng nghĩa với việc này là chúng tôi phải di cư sang team của boss. Không biết hôm đấy ăn phải cái gì, không lòng vòng tôi như Hải Phòng hùng hồn tuyên bố: “Cần boss như tôi Cần Thơ!!!“. À ý tôi là tôi muốn ngồi cạnh boss. Thế là tôi và cô bạn thân đành ngậm ngùi chia tay, cô ấy chuyển sang ngồi cạnh cô nàng tester xinh xắn, còn tôi thì hạnh phúc vai kề vai sánh đôi cùng boss. Cay nhất là khi ngồi đang làm việc thì ngoảnh ra thấy cô bạn ngày xưa đang cười hả hê vào mặt, như kiểu: “Cho mày chừa, ngồi im re, chửi bậy phát nghe nào”. Cà khịa, à đấy cái bản chất chửi bậy của tôi bị bộc phát là do chính cô ấy. Tiêm nhiễm toàn thứ đen tối vào đầu tôi, mà bấy lâu kìm nén.
Vậy từ khi ngồi cạnh boss, tôi đã học được những điều gì?
Hiện nay, nhiều lập trình viên thường nghĩ công việc của họ là về máy tính, từ khi ngồi cạnh boss, tôi nhận ra rằng công việc lập trình chung quy thì cũng là xoay quanh con người, máy tính chỉ là công cụ của chúng ta mà thôi. Do đó, nếu bạn hỏi tôi: “Kĩ năng nào là quan trọng nhất đối với một developer?” thì tôi xin trả lời rằng bạn nên học cách làm việc nhóm.

Từ khi ngồi cạnh boss, tôi thấy rằng boss không những vui tính, biết nhiều mà khả năng teamwork cũng cực đỉnh nữa. Nhìn cách boss lắng nghe và giao tiếp với các thành viên, cách boss động viên và tạo động lực để anh em hoàn thành công việc, cách boss tạo thử thách và cơ hội để chúng tôi động não vượt qua giới hạn bản thân. Chà, để theo chân boss, tôi cần phải học dài dài.
Trời đã gần sáng rồi mà nỗi nhớ boss vẫn còn ngổn ngang. Trời đã gần sáng rồi mà tôi vẫn ngồi viết lời thở than, rằng vừa fix xong bug này lại lòi ra vài cái bug khác, tôi cứ như Hercules đánh nhau với rồng chín đầu, cứ chặt một đầu nó lại mọc ra hai cái khác. Khi tạo ra bugs thì tôi phải cắn răng mà fix, khi đồng đội tạo ra bugs thì cuối cùng tôi cũng phải nuốt nước mắt mà fix cùng, bugs khiến tôi đau đầu, cáu gắt, mệt mỏi, trầm cảm, thậm chí còn chửi bậy thường xuyên (à chửi bậy thì vẫn là do cô bạn kia nhé :v)
Nhưng từ khi ngồi cạnh boss, miệng của tôi trở nên thơm tho hẳn. Tôi đã chăm đánh răng hơn, không nói bậy, cũng biết giao tiếp bằng ngôn từ lịch sự chuyên nghiệp hơn, biết cách giải tỏa căng thẳng văn minh hơn và đặc biệt còn có thể nhờ boss fix bugs cùng nữa. Bậy nào, thực ra tôi chỉ nhờ boss đưa ra ý kiến, góp ý giúp tôi fix bugs nhanh hơn mà thôi. Anh em hãy tin tôi. Như vậy mới giỏi lên được, chứ bạn đừng nên đắm chìm vào 1 vấn đề quá lâu, nếu thấy khó quá phải tìm người giúp mình.
Từ khi ngồi cạnh boss, tôi cũng đã học được cách tự thân vận động, không còn quá dựa dẫm vào người khác. Khi mới đi làm, có thể bạn sẽ cần tới sự hướng dẫn và giúp đỡ của nhiều người. Điều này không có gì là xấu, tuy nhiên cả tôi và bạn đều cần phải có ý thức cải thiện khả năng của mình theo năm tháng. Đừng hỏi sự giúp đỡ 2 lần với cùng 1 vấn đề. Hãy tự biết rút ra kinh nghiệm cho bản thân và tin được không, tôi đã làm được điều này.

Từ khi ngồi cạnh boss, tôi nhận thấy rằng, không chỉ phát triển bản thân mà cũng cần phải giúp nâng cao khả năng của từng thành viên trong nhóm nữa, như vậy thì nhóm mới mạnh và làm được nhiều việc lớn hơn. Lúc bắt đầu tôi được boss giúp đỡ, bây giờ thì tới lượt tôi dùng kinh nghiệm của mình giúp đỡ lại những người mới vào. Boss nói với tôi rằng, khi hướng dẫn lại cho người khác, tức là mình đang học tới 2 lần. Tôi luôn tin điều này là đúng. Trong lúc hướng dẫn người khác, tôi đã phát hiện ra những góc nhìn mới rất thú vị, điều này càng khiến tôi muốn giúp đỡ mọi người hơn.
…
Từ khi ngồi cạnh boss tôi đã học được rất nhiều điều, từ các vấn đề về kỹ thuật tới đời sống. Và đặc biệt tôi đã ít nói hơn, nhưng nó giúp tôi tập trung làm việc hơn. Vậy theo bạn ngồi cạnh boss là việc tốt hay xấu?
Đỗ Minh Hiệp